..


..Ngày tháng nào.. đã ra đi khi ta còn ở lại......


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Có một ngày tháng mười một...

20-11
Em lên lớp 
Cũng như ra công trường
Cũng vai áo bạc mồ hôi
Cũng gió mưa biển học
Cũng trắng đêm thao thức
Cũng đứng trên bục giảng đến sưng chân
Cũng biết bao phen cân nhắc, tần ngần...
Cho một lời phê trên bài kiểm tra của bọn trẻ

Ai bảo nghề của em
Luôn ở nơi mát mẻ?
Nắng không đến đầu 
Mưa không rát mặt?
Rất nhẹ nhàng,
Rồi đến tháng lãnh lương!

Ai thấu hiểu dùm em những nỗi "đoạn trường"?
Những "đa dạng" của bao nhiêu mùa bồi dưỡng...
Những băn khoăn của bao nhiêu "bước" trên trang giáo án...
Những chỉnh lý chuyên môn, những tài liệu, chuyên đề...
Làm sao "nhét" hết vào đầu bọn trẻ - giờ chẳng còn chút chân quê
Ngồi trong lớp mà trí lơ mơ đâu đó
Tay mân mê điện thoại, 
Hí hoáy nhắn tin
Hẹn hò nhau 
Hay bao nhiêu thứ huyên thuyên 
Tiệm net trưa nay
Hay quán cà phê. 
"Ừ, tan học tới liền"
Thế đấy,
Rồi ngẩng lên, vờ như nghe giảng, rất ngoan hiền...
Chuông tan buổi, vội nhắn tin đột xuất
"Sắp kiểm tra! Con đi học nhóm, chắc muộn lắm mới về..."
Ôi lũ trẻ...

Em chỉ có mấy giờ cho bọn chúng
Ngoài cổng trường bao nhiêu thứ bủa vây
Em làm sao níu chúng lại với những thơ ngây?
Quê nghèo giờ đây, khác chi phố thị
Cuộc sống ngoài kia và những điều trên báo chí
Với những gì rao giảng sớm trưa
Khoảng cách mịt mù như những gì xa lắc xa lơ...

Ngày đến
Ngày đi
Ngày lại
Ngày qua
Em vẫn cũ như những giáo điều sách vở
Em vẫn cũ như ngôi trường xưa bên quốc lộ
Em vẫn cũ như mẹ cha ngày khốn khó...

Năm đói, cha mải gặt thuê xứ nào Long An, Đồng Tháp
Má buồn hiu với bầy gà nhép, bọn heo gầy
Em đến trường, củ khoai ấm trong tay
Mơ đến lúc mặc áo dài đứng trên bục giảng
Và tự hứa sẽ đưa hết phần lương mỗi tháng
Để bữa cơm nhà chén dĩa đầy mâm
Để má cha vui, dù ngày muộn tóc hoa râm
An ủi chút, con thoát đời lam lũ

Nhưng khổ vậy,
Em mỗi ngày mỗi cũ
Như ngôi trường có cây phượng mồ côi
Như sông quê bên lở bên bồi
Như trang vở ngày xưa tình cờ lục ra từ xó tủ
Bông phượng buồn nằm im lặng bấy nhiêu lâu...

Tóc xanh xưa
Giờ sắp phai màu
Em vẫn cũ như ngôi trường em trở lại
Trên bục giảng, 
Em nhìn em ngày ấy
"Tôi xưa ơi" em gọi khẻ 
Tự nhiên buồn...


--> Read more..

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Hạnh phúc ở dưới chân....





Trên thảo nguyên bát ngát.
Cây và Cỏ luôn ở bên nhau, đồng hành và thân thiết.
Ngọn cỏ non đẹp dịu dàng như một nàng thiếu nữ đang uốn mình mềm mại với chiếc áo dài tha thướt xanh màu ngọc biếc, giản đơn và quyến rũ…
Cây cao lớn, sừng sững tựa một chàng trai lực lưỡng đang vươn những cánh tay dài chắc chắn, trải rộng tán lá khỏe mạnh ra xung quanh như bao bọc, chở che, như ôm lấy Cỏ vào lòng. Đầm ấm…

Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi vu thổi, những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ màng, đưa mắt ngước nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: “Đẹp quá, nơi đó phải chăng là thiên đàng?”. Cây quyết định sẽ đi đến đó, quyết định rời bỏ ngọn Cỏ, vươn cao mình lên phía những vì sao.


“Anh đi đâu vậy ?” - Cỏ cất tiếng hỏi khẽ.


“Tôi đi tìm những vì sao hạnh phúc” - Cây lạnh lùng đáp và cất bước ra đi. Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu không nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất thảo nguyên rộng lớn, còn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày càng vươn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đi đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ ước một ngày được gặp các vì sao ngời sáng…


Khoảng cách của Cây và Cỏ cũng ngày càng xa hơn…

Cuộc sống lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành bậc đại thụ sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát nhưng vẫn chưa với được những vì sao cho riêng mình… Cỏ cũng không còn màu xanh nữa mà trở nên vàng úa, và lặng lẽ ở phía dưới cây cao.

Cây bắt đầu mệt mỏi nhận ra rằng mình không thể đi đến cái nơi bản thân vẫn cho là thiên đường hạnh phúc. Cây hối hận nhìn xuống phía dưới. Cỏ vẫn ngồi đó, vẫn đang vui đùa với những cánh hoa, vẫn đang thướt tha cùng muôn loài bướm.


Cây chợt cảm thấy nuối tiếc, hối hận khi hiểu: Hạnh phúc chính là điều mà Cây đã từng có và đánh mất. Cây buồn, nỗi buồn không thể nói cùng ai…


“Cây ở trên đó thế nào?” - Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm.


“Mọi thứ ở đây đều tốt. Được làm bạn với Gió và nghe tiếng chim hót líu lo. Cuộc sống muôn màu và rất là vui vẻ” - Cây ngẩng cao đầu trả lời ngọn Cỏ.


“Vậy là Cây đã tìm thấy những vì sao hạnh phúc ?” - Cỏ nhìn Cây hỏi tiếp.


Cây gật đầu đưa mắt nhìn Cỏ rồi khẽ mỉm cười quay đi, ngẩng cao đầu hướng về phía các vì sao lơ đãng. Không phải vì Cây muốn tiếp tục đi tìm hạnh phúc mà đơn giản, Cây đang cố tránh một ánh mắt nhìn. Vì Cây đang nói dối! Vì Cây biết mình cô độc. Vì Gió chỉ đến rồi Gió lại đi. Gió bỏ Cây ở lại và lả lơi thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại. Và Chim cũng vậy, Chim không thể ở đó hót mãi cho Cây nghe.


Cây biết Cây là kẻ cô đơn nhưng cái bản tính kiêu căng vốn có đã không cho phép Cây hạ độ cao, thừa nhận sự nuối tiếc. Cây sợ phải xấu hổ, sợ tỏ ra mình yếu đuối. Vì thế, Cây mãi ngẩng cao đầu và không chịu nhìn xuống…


Cuộc sống lại lặng lẽ trôi đi… Cho đến một ngày, Bão đến! Cây đương đầu chống chọi. Bão gào rú, Cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh, Cây bật gốc lung lay. Bão cười, Bão đẩy nhẹ, Cây ngã xuống đổ gục, nằm yên trên thảo nguyên lạnh lẽo… Cây kiệt sức, lịm đi.


Hôm sau Bão hết, trời xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên, bầu trời xa vời vợi, nhưng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần, và ấm áp.

Cây chết, cỏ mọc xung quanh. Một thời gian sau nơi cây đổ xuống mọc lên một loài cây lạ. Và người ta đặt cho nó tên là cây Xấu Hổ. Một cây Xấu Hổ với cỏ mọc xung quanh.

Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc để rồi có lúc chợt nhận ra rằng hạnh phúc đang ở ngay dưới chân mình nhưng lại không có đủ can đảm và không đủ dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên…


Sưu tầm




****************************************************

--> Read more..

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Ngôn ngữ của Dừa


Em không phải người Bến Tre,
Nhưng em yêu Dừa bằng một tình yêu mãnh liệt khiến người Bến Tre là tôi cảm thấy áy náy như có lỗi với cây Dừa quê mình...

Em có thể nói hàng giờ, hàng buổi không nghỉ, với vẻ phấn chấn lạ lùng về mọi điều có liên quan đến Dừa...Tôi biết em chưa lâu, nhưng rất quí em, không chỉ vì em nặng lòng với Dừa...Bởi, qua những câu chuyện, tôi còn nhận ra ở em một trái tim rất đỗi dịu dàng, mong manh mà lại vô cùng mạnh mẽ...Em đi qua những gian truân của cuộc đời, những điên đảo của lòng người...Và trong em, vẫn một niềm mê đắm với Dừa...Người đời gọi em là Kim Thanh - Phù Thủy Gáo Dừa...
Tôi đem vđây mấy lời của em với Dừa, như một sự tri ngộ, một chia sân cần...
Phù Thủy Gáo Dừa, chị cảm ơn em!

 
Như bao loại cây trồng khác, dừa đươc trồng bởi lợi ích thiết thực của nó với cuộc sống của người trồng nó.

Ngày nay dừa được trồng với 1 giá trị mới, ấy là tạo cảnh quan cho những dự án phục vụ du lịch.
Chưa ai trồng dừa với mục đích chống bão giông trong điều kiện biến đổi khí hậu ngày càng khắc nghiệt hiện nay. Là loại cây đơn trục với cấu trúc của lá theo thùy lông chim nên khi đối diện với những trận cuồng phong, như có phép thuật, những chiếc lá mềm mại như suối tóc người phụ nữ của dừa đã xoay chuyển và hóa giải để sau khi vượt qua suối tóc ấy, gió trở nên bớt hung hãn cuồng nộ.

Những buổi trưa hè oi ả, nếu có được trái dừa giải khát sẽ thú vị biết bao. Bởi nước dừa đã giúp cơ thể ta thanh nhiệt giảm bớt độc tố trong bài tiết.

Những ngày lễ Tết, trên bàn thờ nếu có được trái dừa ta cũng cảm thấy yên lòng bởi sự viên mãn, vừa đủ, tinh khiết và an lành.

Riêng với tôi, dừa còn là đam mê với nhiều bí ẩn cần được khai phá bởi tính đa dạng trong văn hóa đời sống của cộng đồng người Việt.

Rất tiếc khi những nhà nghiên cứu Văn hóa Chăm chưa khai mở được hết những bí ẩn của bộ tộc Dừa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Chiêm Thành xưa.

Trong kinh Thánh dừa là biểu tượng của sự cống hiến hy sinh không toan tính.

Trong đạo Phật, dừa được dùng trong hình tượng của sự chấp ngã và chàng Sọ dừa cũng là biểu thị của Phật tính trong văn học dân gian.

Trong tâm linh, dừa tượng trưng cho sự thanh bạch trong sáng và đầy đủ.

Trong ẩm thực dừa góp vào đó như sự viên mãn đủ đầy của vị béo thơm.

Và trong phép ứng xử, dừa biểu thị cho sự hồn hậu chân tình qua chiếc gáo múc nước bên hiên nhà, qua ngọn đuốc dừa trong đêm tối lỡ đường.

Chiếc chổi chà dừa biểu trưng cho sự cần mẫn không quản cực nhọc khó khăn của người phụ nữ.

Với những kẻ tha hương, khi nhìn thấy bóng dừa đâu đó, mấy ai thoát khỏi chạnh lòng.

Và điều khắc khoải hơn là làm thế nào để tôn vinh được cây dừa qua những giá trị văn hóa mà ít cây nào có được.

Hãy cùng tôi các bạn nhé, xin chúng ta mỗi người một câu chuyện cho dừa nhằm tôn vinh 1 loại cây chỉ biết cống hiến mà không có nhu cầu được bón chăm săn sóc nhưng vẫn đều đặn mỗi tháng cho ta 1 buồng (quầy) quả ngọt.

(bức tranh này đã được tặng cho nguyên thủ tướng Phan Văn Khải)
--> Read more..

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Tháng hai qua rồi em nhé!

Tháng hai qua rồi em nhé
Vậy là cũng đã ba năm
Cỏ đã xanh rồi có lẽ
Tuyết cũng đã rơi ba lần...

Tháng hai qua rồi em nhé
Mùa xưa quê cũ gọi thầm
Căn nhà ngoại xưa vẫn nhớ
Bờ ao cọc gỗ rêu buồn...

Tháng hai qua rồi em nhé
Chuyến bay hủy bỏ uất lòng
Ngậm ngùi phấn son cười nói
Gượng vui mà ngóng hư không...

Tháng hai đất trời vẫn vậy
Bên kia chắc còn tuyết trắng
Nơi này nắng vút trời xanh
Níu tay ... nghìn trùng...thôi vậy...


Tháng hai, nhớ em xa...
--> Read more..

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Hãy cám ơn cuộc sống.

Bạn Thân Yêu,

Hôm nay, trong tâm trạng không tốt lắm, tôi nhận được những dòng này từ một người bạn ở rất xa.

Tôi đọc, và cảm thấy mình vẫn còn rất hạnh phúc, thật đấy.

Và, tôi nghĩ nên chia sẻ những dòng này đến Bạn, và các bạn khác nữa, với tất cả tình yêu mến.

 
Nếu bạn thấy đêm nay khó ngủ    
Hãy nghĩ đến những kẻ không nhà, chẳng nệm ấm chăn êm.
Nếu bạn gặp một ngày tồi tệ nơi làm việc  
Hãy nghĩ đến những người đã mấy tháng nay không tìm được việc làm.
Nếu bạn chán nản vì mối quan hệ xấu đi   
Hãy nghĩ tới những kẻ không bao giờ biết hương vị của thương yêu và được người yêu thương lại.
Nếu bạn buồn phiền vì thêm một cuối tuần vô vị trôi qua  
Hãy nghĩ tới những người phụ nữ quẫn bách, quần quật cả ngày, suốt tuần không ngh, chỉ mong kiếm được chút tiền còm nuôi mấy miệng ăn.
Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm dài mới tìm ra được người giúp đỡ 
Hãy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.
Nếu bạn cảm thấy đời mình bị mất mát và băn khoăn về  ý nghĩa kiếp người   
 Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
Nếu bạn cảm thấy mình là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ   
Hãy nhớ rằng việc đời có khi còn tệ hại hơn thế rất nhiều.

Và, nếu bạn quyết định chuyển những lời này đến những người mà bạn yêu mến, có thể bạn giúp cho ai đó một ngày thanh thản nhẹ nhàng.
--> Read more..

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

29 - 1 Sinh Nhật Con Gái


Sáng nay, khi mẹ bước ra sân, 
cái đập vào mắt trước tiên là bông mai đầu nở sớm trước hiên nhà. 
Chỉ một bông duy nhất!

Hay thiệt hén! 
Chắc là nó nở để mừng Sinh Nhật Chị Hai đó!


Mẹ gọi Ba ra xem và nói vậy, 
Ba cười cười không ý kiến, 
nhưng nhìn cái cười đó, mẹ biết!


Một Sinh Nhật nữa, 
Con Gái thêm một tuổi Trời


Một Năm Mới đến
Con Gái thêm một tuổi Đời


Nhiều vui buồn cũng đã nối theo nhau trong từng ấy năm

Nhiều trải nghiệm sống cũng đã nối theo nhau trong từng ấy năm

Ba Mẹ vui vì Con Gái đã trưởng thành, 
đã mạnh mẽ, 
đã tự lập 
và tự tin trước cuộc đời


Cứ như Hoa Xuân tươi nở

Cứ như Lộc Xuân xanh mãi

Con đường thênh thang trước mặt, 
Con Gái ạ.
 


Mùa Xuân vẫn còn ở phía trước



  tươi tắn


mướt xanh




cứng cáp vươn lên



nở hoa rực rỡ









tinh khôi


và dịu dàng  đằm thắm


 




  đầy sức sống

 

mãi mãi ...




--> Read more..

Flags - Năm châu bốn bể

Flag Counter